Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết. Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết. Tôi không thể nào nghĩ đến cái chết. Tôi biết rằng, tôi biết rằng, tôi biết rằng, cái chết là điều chắc chắn, nhưng không thể nào nghĩ đến nó.

Tôi đang chơi cờ bạc với một người đàn ông đen lông, mắt nhìn tôi đầy đen, như thể tôi là một thứ gì đó mà ông ta không thể nào hiểu. Tôi không biết ông ta là ai, tôi không biết ông ta làm gì, tôi không biết ông ta có gia đình không, tôi không biết ông ta có bạn bè không. Tôi chỉ biết rằng, tôi và ông ta đang chơi cờ bạc, và tôi rất tốt ở việc chơi cờ bạc.

Tôi có một con bóng rất đẹp. Bóng này có màu sắc đặc biệt, nó là màu xanh lá cây, màu xanh tươi, màu xanh đầy sinh khí. Bóng này có hình dạng rất đặc biệt, nó là hình bóng, nhưng không giống bóng cờ bạc thông thường. Bóng này có một cái hố ở giữa, hố này khá lớn, khá sâu, khá đen. Hố này có thể chứa đựng rất nhiều thứ, nhưng tôi không bao giờ biết nó chứa đựng những gì.

Cái chết nhất là bất ngờ  第1张

Tôi và ông ta đang chơi cờ bạc, tôi vừa ném ra một con bóng. Con bóng này rơi xuống hố trong bóng, rồi tắt hết âm thanh. Tôi nhìn vào hố, nhìn vào cái bóng tối tăm, rồi nhìn lại ông ta. Ông ta vẫn nhìn tôi đầy đen, như thể tôi là một thứ gì đó mà ông ta không thể nào hiểu.

Tôi biết rằng, cái chết là điều chắc chắn. Tôi biết rằng, tôi sẽ chết. Tôi biết rằng, không có gì trong số những gì tôi có, những gì tôi là, những gì tôi muốn, có thể làm cho tôi sống lâu hơn. Tôi biết rằng, tôi sẽ chết, và khi tôi chết, tất cả những gì tôi có, những gì tôi là, những gì tôi muốn, sẽ đều biến mất.

Tôi nhìn vào hố trong bóng, nhìn vào cái bóng tối tăm. Tôi nghĩ đến cái chết, tưởng tượng cái chết. Tôi cảm thấy sợ hãi, cảm thấy buồn, cảm thấy vô cùng tồi tệ. Tôi không muốn chết, tôi không muốn mất đi tất cả những gì tôi có, những gì tôi là, những gì tôi muốn.

Tôi nhìn lại ông ta, nhìn vào đôi mắt đen lông của ông ta. Tôi nghĩ rằng, có lẽ ông ta cũng đang nghĩ đến cái chết, cũng đang cảm thấy sợ hãi, buồn tòi. Tôi nghĩ rằng, có lẽ chúng ta đều chỉ là những người bình thường, không có gì đặc biệt. Tôi nghĩ rằng, có lẽ chúng ta đều chỉ cần sống trong hiện tại, không cần nghĩ quá xa.

Nhưng rồi tôi nhìn lại con bóng đẹp của mình, nhìn vào hố trong bóng. Tôi thấy ra, hố này có thể chứa đựng rất nhiều thứ. Hố này có thể chứa đựng tất cả những gì tôi có, những gì tôi là, những gì tôi muốn. Hố này có thể chứa đựng cuộc sống của tôi, chứa đựng những khoảnh khắc đẹp của tôi. Hố này có thể chứa đựng cái chết của tôi, chứa đựng sự buồn tòng của tôi.

Tôi ném ra con bóng khác. Con bóng này rơi xuống hố trong bóng, rồi tắt hết âm thanh. Tôi nhìn vào hố, nhìn vào cái bóng tối tăm. Tôi biết rằng, hố này sẽ chứa đựng tất cả những gì tôi có, những gì tôi là, những gì tôi muốn. Tôi biết rằng, hố này sẽ chứa đựng cuộc sống của